Hoa sen và tuổi thơ tôi
Chiều tan sở, hòa mình trong dòng người và xe ồn ào và nhộp nhịp của một ngày đi làm. Ai cũng muốn nhanh, hối hả trở về căn nhà của mình hay đi hẹn hò cùng ai đó. Bất chợt tôi nhìn thấy những đóa sen hồng trên giỏ xe của rất nhiều người vừa bước ra khỏi ngôi chùa bên đường. à, đúng rồi, hôm nay là ngày phật đản 16/05. Đây cũng là mùa của những đóa hoa sen đua nở trong hồ.
Tôi về nhà. Vừa bước chân tới cửa phòng trọ, tôi nghe bé Bi tập đọc bài lục bát quen thuộc:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá chen bông trắng lại sen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn
Bao cảm xúc của những mùa sen cũ ùa về, ngày ấy, tôi và lũ bạn trong xóm thường rủ nhau đi nhặt củi trên đồi, vào những buổi trưa hè oi ả, sau khi đã hoàn thành một bó củi đem về cho mẹ nấu cơm tụi tôi thường rủ nhau xuống hò lấy nước uống và tìm một bóng cây to, một đám cỏ thật êm để nằm ngả lưng, để hứng lấy những làn gió mát rượi từ hồ đồng Vụa thổi vào mang theo hương thơm dịu nhẹ của những bông sen hồng đang thi nhau đua nở, khoe sắc trong nắng hè. Bất chợt cả bọn không ai bảo ai cùng ngồi bật dậy nhìn ra hồ nước, ngoài kia những bông hoa sen hồng đang đung đưa theo gió khoe ra cái nhị vàng trên đài sen thơm ngát
Những nụ hồng đang len lỏi dưới những chiếc lá to như muốn vươn lên đón lấy ánh nắng mặt trời. Ôi! Đẹp quá. Cả bọn thốt lên
Chiều mát, cả bọn rủ nhau vào vào chùa kiếm đồ ăn. Nhìn thấy những bông sen trên tay tôi, sư tiểu Phương ngâm nga:
Lá xanh thăm thẳm lòng bi
Dũng cành vươn thẳng, thoát ly bùn sình
Nâng nụ sắc trí kết tinh
Nở thành hoa thắm lung linh giữa đời
Cả bọn cười tinh nghịch, tôi đem hoa cho sư tiểu mang vào thắp hương cho phật mà lòng thật vui.
Tôi yêu những bông hoa ấy biết dường nào. Loài hoa được ca ngợi rất nhiều về sự thuần khiết, về sự vươn ra khỏi những tanh hôi mùi bùn để rồi tỏa hương thơm cho đời.